Du
lịch Việt Nam ngắm những cây cầu trăm năm tuổi
Cầu Long Biên, Hà Nội: Đây là cây cầu thép đầu tiên bắc qua sông Hồng, do công ty
Daydé & Pillé của Pháp khởi công xây dựng từ năm 1899 và hoàn thiện năm
1902. Khi
mới được xây dựng, cầu Long Biên là cây cầu lớn nhất Đông Dương lúc đó và là một
chứng tích lịch sử đối với người dân Việt Nam về một thời kì thuộc địa kéo dài
gần một thế kỉ. Những tài liệu về bản vẽ thiết kế, thi công và trùng tu, tu bổ
của cây cầu tới nay vẫn còn nguyên vẹn. Đây là những tư liệu nối tri thức lịch
sử giữa quá khứ và hiện tại của công trình kiến trúc nổi tiếng này.
Cầu Long Biên
Với
sự phát triển công nghệ và tăng dân số, sau 20 năm sử dụng, Công ty
Daydé&Pillé lại được mời xây dựng thêm 2 làn đường dọc theo hai bên cầu. Mỗi
làn đường có chiều rộng 2m, vỉa hè dành cho người đi bộ là 1m. Sau đợt mở rộng
cầu, năm 1924 Toàn quyền Đông Dương quy định việc lưu thông trên cầu khoa học
và cụ thể như: người đi bộ chỉ được đi trên vỉa hè theo chiều ngược lại với chiều
của xe cộ. Tốc độ giới hạn cho phép xe khi qua cầu là 15km/giờ; cấm đốt rác và
đốt lửa trên cầu; mỗi súc vật thồ hay kéo có người điều khiển đi cùng có thể
qua cầu tất cả các giờ, còn nếu đi bầy đàn chỉ được qua cầu từ nửa đêm đến gần
sáng...
Cầu có đường sắt chạy ở giữa, hai
bên là đường cho người đi bộ và xe cơ giới. Hiện trên đầu cầu vẫn còn tấm biển
có khắc chữ “1899 -1902 – Daydé & Pillé – Paris”.
Chùa Cầu – Huế: Chùa Cầu là ngôi chùa nằm trên chiếc cầu bắc ngang qua con lạch
nhỏ trong khu đô thị cổ Hội An.
Chiếc
cầu này được các thương nhân người Nhật xây dựng vào đầu thế kỷ 17 nên người
dân nơi đây vẫn thường gọi là cầu Nhật Bản. Theo truyền thuyết, ngôi chùa được
xem như một thanh kiếm đâm xuống lưng con quái vật mamazu, khiến nó không quẫy
đuôi, gây ra những trận động đất. Năm 1653, người ta dựng thêm phần chùa, nối
liền vào lan can phía bắc, nhô ra giữa cầu nên từ đó người dân địa phương gọi
là chùa Cầu. Đây là công trình kiến trúc duy nhất được coi là có gốc tích Nhật
Bản còn lại.
Nằm
ở đoạn tiếp giáp đường Nguyễn Thị Minh Khai và Trần Phú, chùa Cầu có kiểu kiến
trúc thật đặc biệt mang đậm nét Việt, mái ngói âm dương phủ kín cây cầu bằng gỗ
dài khoảng 18m. Trên cửa chính của ngôi chùa cổ kính này có một tấm biển lớn
chạm nổi ba chữ Hán là Lai Viễn Kiều. Đó là do vào năm 1719, chúa Nguyễn Phúc
Chu khi thăm Hội An thấy chùa Cầu đặc biệt nên đặt tên chiếc cầu là Lai Viễn,
với ý nghĩa “bạn phương xa đến”. Điểm đặc biệt của ngôi chùa này là trong chùa
không thờ Phật mà thờ Bắc Đế Trấn Võ - vị thần bảo hộ xứ sở, ban niềm vui và
hạnh phúc cho con người, thể hiện khát vọng thiêng liêng mà con người muốn gửi
gắm cùng trời đất nhằm mong cầu mọi điều tốt đẹp.
Cầu
có mái che khá độc đáo, ở giữa là lối qua lại kiểu cầu vòng, hai bên có hành
lang hẹp để làm nơi nghỉ mát với bảy gian bằng gỗ. Mặt chính của chùa hướng ra
bờ sông Hoài thơ mộng. Chùa và cầu đều làm bằng gỗ, sơn son và chạm trổ nhiều
họa tiết rất công phu, hài hòa giữa các phong cách kiến trúc Việt, Hoa, Nhật.
Hai đầu cầu có tượng thú bằng gỗ đứng chầu, một đầu là tượng chó, một đầu là
tượng khỉ. Tương truyền đó là những con vật mà người Nhật sùng bái, thờ tự từ
xa xưa.
Chùa
Cầu được công nhận là Di tích lịch sử - văn hóa cấp quốc gia năm 1990. Cùng với
chức năng điều tiết giao thông, thuận tiện cho việc đi lại của người dân trong
khu phố cổ, chùa Cầu còn là nơi sinh hoạt tín ngưỡng có liên quan đến truyền
thuyết về việc trấn yểm thủy quái, thủy tai. Chùa Cầu đã trải qua ít nhất sáu
lần trùng tu song vẫn giữ được nét cổ kính nguyên thủy của nó. Hình ảnh chùa
Cầu có trên tờ tiền 20.000 đồng bằng polymer của Việt Nam.
Cầu ngói Thanh Toàn, Thừa Thiên –Huế: Cây cầu gỗ bắc qua mương làng Thanh
Thủy Chánh, xã Thủy Thanh, tỉnh Thừa Thiên – Huế, là một công trình quý hiếm và
có giá trị nghệ thuật cao trong các loại cầu cổ ở Việt Nam.
Chùa ngói Thanh Toàn
Cầu ngói Thanh Toàn là chiếc cầu vồng bằng gỗ, có
chiều dài 17m và chiều rộng 4m, hai bên thân cầu có hai dãy bục gỗ và lan can để
ngồi tựa lưng. Trên cầu có mái che, lợp ngói ống tráng men chia làm 7 gian.
Chiếc cầu được xây dựng cách đây hơn hai thế kỷ, đã
bao lần bị gió bão, lụt lội và chiến tranh tàn phá. Tuy nhiên, sau các lần hư hỏng,
nhân dân xã đều chung nhau tu sửa, tôn tạo và gìn giữ nó.
Với tinh thần "uống nước nhớ nguồn" và tôn
trọng di sản văn hoá, nhiều thế hệ dân làng Thanh Toàn đã gìn giữ một công
trình kiến trúc độc đáo của Huế. Tháng 9/1991, cầu được trùng tu lớn theo qui
mô cũ và chính thức được Bộ Văn hoá Thông tin cấp bằng công nhận Di tích quốc
gia, trở thành danh thắng quý hiếm của cả nước.
Cầu Trường Tiền – Thừa Thiên Huế: Năm
1897, cầu Trường Tiền được khâm sứ Trung kỳ Levécque giao cho hãng Eiffel của
nước Pháp (nổi danh với công trình Tháp Eiffel ở Paris) thiết kế và hoàn thành
vào năm 1899. Đến nay, cây cầu đã nối đôi bờ sông Hương trong suốt 114 năm dài
và có tuổi đời nhiều hơn cầu Long Biên ở Hà Nội (1899-1902).
Cầu Trường Tiền có nhiều tên gọi: cầu Thành Thái (tên Vua triều Nguyễn đương
thời), cầu Clémenceau (tên một Thủ tướng Pháp thời Chiến tranh thế giới thứ
nhất), cầu Nguyễn Hoàng (tên chúa Nguyễn đã có công khai phá, mở mang vùng đất
Thuận Hoá giữa thế kỷ 16 đến đầu thế kỷ 17) và cầu Trường Tiền (Tràng Tiền) do
vị trí cầu qua sông Hương gần xưởng đúc tiền xưa kia của triều đình nhà Nguyễn.
Cầu Trường Tiền
Khi hoàn thành, cầu có 6 nhịp dầm thép hình vành lược, dài 402 m, lòng cầu 6m, mặt cầu lát bằng ván gỗ lim.
Cầu Trường Tiền đã trở thành một
phần cuộc sống của người dân Huế, và là điểm tham quan không thể bỏ qua với du
khách thập phương.
Cầu Mống : Những ai sống ở Sài Gòn, chắc hẳn sẽ không ai lấy
làm xa lạ với cây cầu nổi bật một màu xanh ngọc bích, bắc qua kênh Bến
Nghé nối liền giữa quận 1 và quận 4. Được xây dựng ngót nghét hơn trăm năm từ
thời Pháp thuộc, Cầu Mống ngày nay đã trở thành địa điểm hẹn hò lý tưởng của
các cặp tình nhân, điểm tham quan của du khách thích đi loanh quanh khám phá
thành phố và thu hút rất nhiều bạn trẻ yêu thích nhiếp ảnh. Dưới đây là những
“sự thật” về cầu Mống có thể bạn chưa biết.
Cầu Mống
Vào
giai đoạn năm 1893 – 1894, công ty vận chuyển hàng hải của
Pháp Messageries Maritimes đã trao tay dự án cầu Mống cho công ty xây dựng Levallois
Perret. Cây cầu hoàn thành có chiều dài 128 mét, rộng 5.2 mét và 0.5 mét lề đường.
Có
rất nhiều cách lý giải khác nhau cho cái tên đặc biệt của cây cầu
này. Cầu Mống có thể được gọi chệch từ tên gọi “Cầu Móng”, do đây là cây cầu có
móng đầu tiên được xây dựng ở Sài Gòn. Hoặc có thể do hình dáng của cây cầu
trông giống vòng mống, nên người Sài Gòn xưa gọi luôn là cầu Mống.
Theo
nguyên bản ngày xưa, cầu Móng được dùng cho cả người đi bộ và xe cơ giới.
Phía đầu cầu Quận 1 có hai đường dẫn, một để đi lên cầu sang Vĩnh Hội (Quận 4)
và đầu còn lại để đi từ phía Vĩnh Hội vòng xuống bến Chương Dương. Về sau, cầu
chỉ còn dành cho người đi bộ.
Cầu Ghềnh:
Đầu thế kỷ 20, quốc lộ đi qua Biên Hòa có mặt đường hẹp, rộng
chừng 5m được rải đá và cấp phối tạm thời. Trong đó cầu được xây bằng bêtông và
sắt thép nên rất vững chắc. Sở Trường Tiền được lập ra với nhiệm vụ làm đường,
bắc cầu nhỏ và sửa chữa, bảo trì đường bộ. Năm 1903, cầu Rạch Cát và cầu Ghềnh
do Hãng Eiffel (Pháp) thiết kế, chế tạo bắc ngang sông Đồng Nai làm xong.
Cầu Ghềnh
Ngày 14/1/1904, việc khánh thành cầu Ghềnh đã giúp đoạn đường
xe lửa Sài Gòn - Biên Hòa thông xe, ít lâu sau tuyến tàu Sài Gòn - Biên Hòa bắt
đầu chạy 2 chuyến mỗi ngày. Trong phạm vi tỉnh Biên Hòa, đường sắt và quốc lộ 1
hầu như chạy song song với nhau. Từ tỉnh lỵ, hai con đường huyết mạch này đâm
sâu vào rừng rậm bịt bùng để băng qua Bàu Cá, núi Chứa Chan... phục vụ khai
thác tài nguyên.
Thời xưa, cầu Ghềnh là công trình lớn có tầm
cỡ ở xứ Nam kỳ. Ngày nay, đây vẫn là cây cầu quan trọng của tuyến đường sắt Bắc
Nam. Khi cầu bị sà lan đâm sập vào ngày 20/3, tàu đã không thể vào ga Sài Gòn.
Thời xưa, cầu Ghềnh là công trình
lớn có tầm cỡ ở xứ Nam kỳ. Ngày nay, đây vẫn là cây cầu quan trọng của tuyến
đường sắt Bắc Nam. Khi cầu bị sà lan đâm sập vào ngày 20/3, tàu đã không thể
vào ga Sài Gòn. Cầu Ghềnh về đêm được thắp sáng lộng lẫy. Cây cầu đã gắn liền
với cuộc sống của người dân TP Biên Hòa, Đồng Nai.
Thật tuyệt phải không nào hãy nhanh tay liên hê Đại Lý VietNamAirLines để được tư vấn đặt vé và lịch trình bay một cách nhanh chóng và thuận tiện nhất
Cầu Long Biên
Với sự phát triển công nghệ và tăng dân số, sau 20 năm sử dụng, Công ty Daydé&Pillé lại được mời xây dựng thêm 2 làn đường dọc theo hai bên cầu. Mỗi làn đường có chiều rộng 2m, vỉa hè dành cho người đi bộ là 1m. Sau đợt mở rộng cầu, năm 1924 Toàn quyền Đông Dương quy định việc lưu thông trên cầu khoa học và cụ thể như: người đi bộ chỉ được đi trên vỉa hè theo chiều ngược lại với chiều của xe cộ. Tốc độ giới hạn cho phép xe khi qua cầu là 15km/giờ; cấm đốt rác và đốt lửa trên cầu; mỗi súc vật thồ hay kéo có người điều khiển đi cùng có thể qua cầu tất cả các giờ, còn nếu đi bầy đàn chỉ được qua cầu từ nửa đêm đến gần sáng...
Chiếc cầu này được các thương nhân người Nhật xây dựng vào đầu thế kỷ 17 nên người dân nơi đây vẫn thường gọi là cầu Nhật Bản. Theo truyền thuyết, ngôi chùa được xem như một thanh kiếm đâm xuống lưng con quái vật mamazu, khiến nó không quẫy đuôi, gây ra những trận động đất. Năm 1653, người ta dựng thêm phần chùa, nối liền vào lan can phía bắc, nhô ra giữa cầu nên từ đó người dân địa phương gọi là chùa Cầu. Đây là công trình kiến trúc duy nhất được coi là có gốc tích Nhật Bản còn lại.
Cầu có mái che khá độc đáo, ở giữa là lối qua lại kiểu cầu vòng, hai bên có hành lang hẹp để làm nơi nghỉ mát với bảy gian bằng gỗ. Mặt chính của chùa hướng ra bờ sông Hoài thơ mộng. Chùa và cầu đều làm bằng gỗ, sơn son và chạm trổ nhiều họa tiết rất công phu, hài hòa giữa các phong cách kiến trúc Việt, Hoa, Nhật. Hai đầu cầu có tượng thú bằng gỗ đứng chầu, một đầu là tượng chó, một đầu là tượng khỉ. Tương truyền đó là những con vật mà người Nhật sùng bái, thờ tự từ xa xưa.
Chùa ngói Thanh Toàn
Cầu ngói Thanh Toàn là chiếc cầu vồng bằng gỗ, có chiều dài 17m và chiều rộng 4m, hai bên thân cầu có hai dãy bục gỗ và lan can để ngồi tựa lưng. Trên cầu có mái che, lợp ngói ống tráng men chia làm 7 gian.
Cầu Trường Tiền – Thừa Thiên Huế: Năm 1897, cầu Trường Tiền được khâm sứ Trung kỳ Levécque giao cho hãng Eiffel của nước Pháp (nổi danh với công trình Tháp Eiffel ở Paris) thiết kế và hoàn thành vào năm 1899. Đến nay, cây cầu đã nối đôi bờ sông Hương trong suốt 114 năm dài và có tuổi đời nhiều hơn cầu Long Biên ở Hà Nội (1899-1902).
Cầu Trường Tiền có nhiều tên gọi: cầu Thành Thái (tên Vua triều Nguyễn đương thời), cầu Clémenceau (tên một Thủ tướng Pháp thời Chiến tranh thế giới thứ nhất), cầu Nguyễn Hoàng (tên chúa Nguyễn đã có công khai phá, mở mang vùng đất Thuận Hoá giữa thế kỷ 16 đến đầu thế kỷ 17) và cầu Trường Tiền (Tràng Tiền) do vị trí cầu qua sông Hương gần xưởng đúc tiền xưa kia của triều đình nhà Nguyễn.
Cầu Trường Tiền
Khi hoàn thành, cầu có 6 nhịp dầm thép hình vành lược, dài 402 m, lòng cầu 6m, mặt cầu lát bằng ván gỗ lim.
Cầu Mống
Vào giai đoạn năm 1893 – 1894, công ty vận chuyển hàng hải của Pháp Messageries Maritimes đã trao tay dự án cầu Mống cho công ty xây dựng Levallois Perret. Cây cầu hoàn thành có chiều dài 128 mét, rộng 5.2 mét và 0.5 mét lề đường.
Cầu Ghềnh
Ngày 14/1/1904, việc khánh thành cầu Ghềnh đã giúp đoạn đường xe lửa Sài Gòn - Biên Hòa thông xe, ít lâu sau tuyến tàu Sài Gòn - Biên Hòa bắt đầu chạy 2 chuyến mỗi ngày. Trong phạm vi tỉnh Biên Hòa, đường sắt và quốc lộ 1 hầu như chạy song song với nhau. Từ tỉnh lỵ, hai con đường huyết mạch này đâm sâu vào rừng rậm bịt bùng để băng qua Bàu Cá, núi Chứa Chan... phục vụ khai thác tài nguyên.